Chưa bao giờ cái tên Lê Minh Sơn được biết đến nhiều như những ngày gần đây, khi Ngọc Khuê, Tùng Dương trong "Sao Mai - Điểm hẹn", và đặc biệt là ca sĩ Thanh Lam trong liveshow "Nắng lên" , đều "nhất loạt" chọn những sáng tác của anh để thể hiện. Lê Minh Sơn chia sẻ những tâm sự của mình:
- Tôi cũng không rõ là vì sao lại có sự "tập trung" vậy, ngoài cảm giác hạnh phúc của một người sáng tác...
* Chứ không phải là do chính anh đã "gà" cho họ hát bài mình sao?
- Đừng nói chuyện đó ở những giọng ca giàu bản lĩnh!
* Giàu bản lĩnh vì hát nhạc anh?
- Không đủ bản lĩnh thì ít nhất, đã không chọn một thứ nhạc khó hát!
* Để tạo dấu ấn, anh chủ trương một thứ nhạc thế nào: "khó nghe" hay "khó hát"?
- Tôi không chủ trương cái gì cả nhưng nếu vô tình tạo ra điều đó thì tôi cũng không lấy đó làm buồn.
* Sự khó nghe của Ngọc Đại cũng đã từng được nhớ với Nhật thực, nhưng lại phải lệ thuộc rất nhiều vào Trần Thu Hà. Anh muốn bị lệ thuộc vào "số ít" sao?
* Dương Thụ, Trần Tiến... - những nhạc sĩ mà anh từng bảo là anh hâm mộ lại nổi tiếng ở những ca khúc dễ nghe, dễ hát - điều đó thực ra cũng đâu có dễ?
- Đã đành! Nhưng nói chung, tôi viết thì là viết thôi, thấy cái gì chưa có người nhặt lên thì mình nhặt miễn là tự thấy nó đẹp.
* Đến giờ này, anh thấy ai hát nhạc của anh là "đã" nhất?
- Mỗi người gánh giúp tôi một tải. Ngọc Khuê - thì đó là những ca khúc "đỏng đảnh kiểu Thị Mầu"! Còn Tùng Dương, với cá tính ấy thì chắc chắn tới đây sẽ còn "bùng nổ" ác đấy! Riêng Thanh Lam thì đúng là một cơ hội như trong mơ của tôi!
* Anh đã có cơ hội đó như thế nào nhỉ?
- Cách đây bốn tháng, cô ấy gọi điện cho tôi và nói rằng, muốn được cộng tác, thậm chí lâu dài với tôi. Từ đây, tôi sẽ là người biên tập cho các album hay chương trình của Thanh Lam. Và nói chung, cô ấy thuê tôi làm gì thì tôi làm tất!
* Chúng ta biết là: cánh nhạc sĩ miền bắc thường thì rất hay tránh nói chữ "làm thuê"!
- Tôi ngược lại luôn cảm thấy thoải mái. Làm thế nào để nuôi được vợ con là được!
* Đồng lương của một giảng viên guitar tại Trường cao đẳng Nghệ thuật Hà Nội khiêm tốn lắm sao?
- Ừ, tám trăm nghìn đồng/tháng. Và Lê Minh Sơn nói chung là còn nghèo lắm, vì đi làm mà mới chỉ nuôi được vợ con thôi đã thấy mừng lắm! Tôi sống bằng cây guitar chứ không phải bằng ca khúc!
* E rằng có ngày anh bỏ nghề mất thôi để làm một "producer" tự do - như phần đa các nhạc sĩ "đắt sô" hiện nay...
- Nhà tôi năm đời làm nghề đứng lớp và bản thân tôi đã có hơn 20 năm ôm cây guitar, bỏ ngang sao được? Chưa nói, muốn làm được nhà sản xuất, cũng còn phải học ốm!
Theo LĐ-ND
- Tôi cũng không rõ là vì sao lại có sự "tập trung" vậy, ngoài cảm giác hạnh phúc của một người sáng tác...
* Chứ không phải là do chính anh đã "gà" cho họ hát bài mình sao?
- Đừng nói chuyện đó ở những giọng ca giàu bản lĩnh!
* Giàu bản lĩnh vì hát nhạc anh?
- Không đủ bản lĩnh thì ít nhất, đã không chọn một thứ nhạc khó hát!
* Để tạo dấu ấn, anh chủ trương một thứ nhạc thế nào: "khó nghe" hay "khó hát"?
- Tôi không chủ trương cái gì cả nhưng nếu vô tình tạo ra điều đó thì tôi cũng không lấy đó làm buồn.
* Sự khó nghe của Ngọc Đại cũng đã từng được nhớ với Nhật thực, nhưng lại phải lệ thuộc rất nhiều vào Trần Thu Hà. Anh muốn bị lệ thuộc vào "số ít" sao?
* Dương Thụ, Trần Tiến... - những nhạc sĩ mà anh từng bảo là anh hâm mộ lại nổi tiếng ở những ca khúc dễ nghe, dễ hát - điều đó thực ra cũng đâu có dễ?
- Đã đành! Nhưng nói chung, tôi viết thì là viết thôi, thấy cái gì chưa có người nhặt lên thì mình nhặt miễn là tự thấy nó đẹp.
* Đến giờ này, anh thấy ai hát nhạc của anh là "đã" nhất?
- Mỗi người gánh giúp tôi một tải. Ngọc Khuê - thì đó là những ca khúc "đỏng đảnh kiểu Thị Mầu"! Còn Tùng Dương, với cá tính ấy thì chắc chắn tới đây sẽ còn "bùng nổ" ác đấy! Riêng Thanh Lam thì đúng là một cơ hội như trong mơ của tôi!
* Anh đã có cơ hội đó như thế nào nhỉ?
- Cách đây bốn tháng, cô ấy gọi điện cho tôi và nói rằng, muốn được cộng tác, thậm chí lâu dài với tôi. Từ đây, tôi sẽ là người biên tập cho các album hay chương trình của Thanh Lam. Và nói chung, cô ấy thuê tôi làm gì thì tôi làm tất!
* Chúng ta biết là: cánh nhạc sĩ miền bắc thường thì rất hay tránh nói chữ "làm thuê"!
- Tôi ngược lại luôn cảm thấy thoải mái. Làm thế nào để nuôi được vợ con là được!
* Đồng lương của một giảng viên guitar tại Trường cao đẳng Nghệ thuật Hà Nội khiêm tốn lắm sao?
- Ừ, tám trăm nghìn đồng/tháng. Và Lê Minh Sơn nói chung là còn nghèo lắm, vì đi làm mà mới chỉ nuôi được vợ con thôi đã thấy mừng lắm! Tôi sống bằng cây guitar chứ không phải bằng ca khúc!
* E rằng có ngày anh bỏ nghề mất thôi để làm một "producer" tự do - như phần đa các nhạc sĩ "đắt sô" hiện nay...
- Nhà tôi năm đời làm nghề đứng lớp và bản thân tôi đã có hơn 20 năm ôm cây guitar, bỏ ngang sao được? Chưa nói, muốn làm được nhà sản xuất, cũng còn phải học ốm!
Theo LĐ-ND
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét