Có lẽ, vẫn phải nói đến thời điểm nghe Lam hát, vào thời gian năm 89 hoặc 90, tức là trước cuộc thi Toàn quốc 91. Nghe Lam hát bài gì đầu tiên cũng không nhớ nữa, chỉ biết lúc đó, hình ảnh của Lam không phải là số 1, mà có lẽ chưa bao giờ Lam là số 1 cả, ngoại trừ một ánh hào quang ma lực trong cuộc thi toàn quốc 91, nó tựa như bài hát của Lam trong đêm chung kết, One Moment In Time.
Sau đó, tên tuổi của Lam bị chìm dần đi, có lẽ, lúc bấy giờ, một phong cách mới chưa được chấp nhận, và ngay cả bây giờ, sau nhiều năm cần mẫn hát, Lam vẫn chưa thể xóa đi ấn tượng trong khán giả, là một người tạo kịch trong các bài hát của mình.
Tôi, mặc dù yêu Lam, nhưng cũng đã nghĩ về chuyện Lam sẽ không bao giờ sáng trở lại nữa, tôi cũng đã từng nghĩ rằng cái khoảnh khắc của cuộc thi đó sẽ trở thành một kỉ niệm của Lam, để mà chị sẽ sẽ phải sống với kỉ niệm đó.
´ Và Lam lại bừng sáng
Đó là năm 95, trong loạt chương trình Nửa thế kỷ bài hát Việt Nam, nơi
mà quy tụ tất cả các ca sỹ hàng đầu của Việt Nam thời bấy giờ, Lam đã hát như nhập đồng ca khúc của người thầy mình: Giọt Nắng Bên Thềm.
Khó có thể nói đây là một sự xuất hiện lại, nhưng quả thật, ở sân khấu
Hà Nội, một show nhạc hoành tráng như thế là một sự hiếm hoi. Và từ đây,
tôi nhận thấy một sự kĩ tính của Lam trong một tác phẩm của mình. Đêm nhạc đó, một nhạc công trong ban nhạc đánh sai một chút thôi, đã bị Lam mắng như té tát vào mặt.
Và sau đó, là các chương trình khác, Trịnh Công Sơn, Duyên dáng Việt Nam,… Lam xuất hiện để thể hiện lại một chỗ đứng của mình trong nhạc nhẹ Việt Nam.
Cũng phải nói thêm rằng, rất nhiều các chương trình về Hà Nội, về Trịnh
Công Sơn trên thị trường băng đĩa (lúc này mới chỉ có video và băng cát
xét) đã làm đà để cho ánh lửa Thanh Lam ngùn ngụt bốc cháy vào thời gian cuối những năm 90.
´ Lam, những năm cuối 90, một sự tiên phong
Nếu như không có giai đoạn hoàng kim của âm nhạc Việt Nam những năm cuối
90, tôi cũng không biết con đường chị đi sẽ là gì nữa. Nhưng mà không
thể phủ nhận, chị đã hâm nóng sân khấu âm nhạc Việt Nam bằng show diễn “Cho Em 1 Ngày”,
chương trình xuyên Việt đầu tiên của mình, đến nỗi làm cho Linh và
Nhung cũng vội vàng bắt chước để không “thua chị kém em”. Tôi chợt phải
bật cười vì nhớ lại cái tính bốc đồng của Lam. Không những là người tiên phong làm tour xuyên Việt, Lam còn muốn biểu tượng của mình như một rocker, mà đúng là Lam
cũng rocky thật (chính Nhung đã nói điều này) khi liều lĩnh biểu diễn
tại 3 trung tâm với 3 nhà thi đấu, Lan Anh (tôi nghĩ sân Lan Anh nên cám
ơn Lam cho sự mở màn của chị tại đây), nhà thi đấu Nguyễn Tri
Phương – Đà Nẵng và nhà thi đấu Phan Đình Phùng – Hà Nội, nhưng đến phút
chót thay đổi thành A1 Giảng Võ. Phải nói thêm rằng, biểu diễn trên một
sân khấu không phải nhà hát như vậy, đòi hỏi một hệ thống âm thanh cực
kì chất lượng với một giọng ca tương xứng.
Giai đoạn này, Lam hát với đúng bản năng của mình, một bản năng
nhân bản bị kìm nén trong suốt quãng thời gian trước đó. Tham gia vào
một loạt các show diễn lớn nhỏ, đến nỗi, có khi tôi đi xem Lam hát hàng tháng trong những chương trình lớn.
Có một câu hỏi mà tôi luôn đặt ra, tại sao Lam hầu như không bao
giờ đứng ở vị trí số 1, mặc dù không ai phủ nhận tính thương hiệu của
giọng ca này. Đến khi nhạc sỹ DT nói, có quá ít bài hát để Lam thể hiện được một giọng hát rất Lam, thì tôi mới chợt nhận ra, rằng, cũng không nhiều những Không thể và có thể, không nhiều những Giọt Nắng Bên Thềm để Lam thể hiện được cái nổi loạn của mình.
Có những lần chứng kiến sau cánh gà, mới thấy bản năng hát của Lam
mạnh mẽ tới mức nào. Chị nói cười cười nói, đi đi lại lại, chỉ chờ đến
lúc được gọi mới cầm mic ra hát, nhìn cứ như là không có một sự hồi hộp
nào cả, nhưng có khi đằng sau đó là một con người sinh ra để hát, khiến
chị không còn vẻ lo lắng cần có nữa.
Cũng không thể không nhắc đến show độc diễn thứ 2 của Lam, “Em Và Tôi”. Đây thực sự là show diễn khắc rõ vị trí của mình trong làng nhạc. Tôi không biết mình đã lo lắng cho Lam
thế nào khi biết sức khỏe của chị không đảm bảo cho một chương trình
riêng, mà lại là tại Sài Gòn, nơi mà có thể tung hê hoặc hạ bệ một giọng
ca nào đó chỉ trong một đêm. Câu chuyện Lam đã cố gắng thế nào, những mồ hôi và giọt nước mắt tại chương trình này, đã trở thành một câu chuyện cảm động, rất hiếm có, của Lam và về Lam.
´ Lam, một thước đo chuẩn mực của nghề ca hát
Nhan đề của phần viết này không làm tôi hài lòng, nhưng như đã nói ở
trên, tôi vẫn sợ là mình sẽ không viết được tí gì cho focus này. Phần
này viết ra, để chứng tỏ một cái nhìn của người trong nghề với Lam, sẽ chỉ là những sự trích dẫn, hoặc nói lại những điều mà người khác nói.
Trong loạt series bài viết trên báo Hà Nội mới trước vòng chung kết 99,
chuẩn mực lúc đó là Hồng Nhung, sở dĩ tôi nói vậy, vì đến 90% số ca sỹ
tham gia cuộc thi khi được hỏi thích ca sỹ nào nhất, đều có chung một
trả lời: HN. Thế nhưng mãi sau này, cái tên Thanh Lam được nhắc
tới nhiều hơn như một phong cách, một bậc đàn chị, mà cũng đúng thôi,
cho đến giờ chưa ai làm được như Lam cả, xứng đáng là bậc đàn chị quá đi
chứ. Hà Trần phục ai nhất, tất nhiên là Lam rồi. Mỹ Linh phục ai nhất, cũng sẽ lại là Thanh Lam. Mà phải nói là chính Lam
là người đã giúp đỡ 2 cô rất nhiều trong sự nghiệp ca hát (tôi hy vọng
là Hà sẽ nhắc đến điều này trong show diễn của Hà đêm nay). Thùy Dung
cũng là người đã từng nói ra điều này. Sau này, một loạt các ca sỹ khác,
trong một bài phỏng vấn nào đó của họ, cũng đã thể hiện điều này, đó là
Phương Thanh, Quang Vinh, Đan Trường, và gần nhất là Đàm Vĩnh Hưng. DVH
chính là người đã từng là một khán giả vô danh, xin hát chung với Lam bài “Em Và Tôi” trên một chương trình nào đó. Nhân đây phải nói thêm, Thanh Lam
là người có duyên làm khách mời (hình như tôi đã viết đâu đó ở đây một
lần rồi), nào là Hồng Nhung mời, với tư cách của bạn – bạn, Hà Trần mời,
chị - em, và Đàm Vĩnh Hưng, thần tượng và được là thần tượng.
Chị Lam đã từng nói, chị mà thích đứa nào là đứa đó sẽ nổi tiếng, đúng là chị Lam, trẻ con quá đi mất. Tất nhiên, trước, Lam
đã không ít lần nói với báo chí rằng chị rất thích Linh và Hà, và sau
này là Thu Minh. Cuối cùng, dù người sớm người muộn, cũng đã đều trở nên
rất nổi tiếng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét