'Liveshow không còn nghiêm túc như trước nữa'
Đó là ý kiến của nhạc sĩ Quốc Bảo. Theo anh, cái thời người ta nhắc đến những từ liveshow, solo show với thái độ cẩn trọng hình như đã qua, đã thuộc về... thế kỷ trước! Mà quả vậy, kể từ năm 2000 đến giờ, ý nghĩa của một liveshow đã thay đổi hoàn toàn, đã dần biến thành một trò chơi tốn tiền, nguy hiểm...
Công chúng yêu nhạc vẫn nhớ như in cảm giác rạo rực, thoả mãn, xúc động của những liveshow đầu tiên. Thanh Lam mở hàng sân Lan Anh với chương trình Cho em một ngày năm 1997. Thời ấy bãi giữ xe của khu giải trí này còn là một bãi cỏ ngập nước vào mùa mưa, xe máy dựng vào vũng bùn đổ ngả nghiêng. Âm thanh chưa hay vì cách âm không tốt, ánh sáng cũng bình thường, chưa tân kỳ lạ lẫm như bây giờ, nhưng khán giả thì thoả mãn. Vì Thanh Lam đã dốc hết tinh lực của hơn mười năm ca hát vào một đêm diễn. Trần Thu Hà, Bằng Kiều lúc đó còn đứng hát bè cho Lam, nhỏ bé và vô danh. Ban nhạc Phương Đông lãng mạn hơn, bay bướm hơn bây giờ. Thanh Lam hát hầu như tất cả các bài hit của cô:Em và Tôi, Chiều xuân, Hát ru cho anh, Hoa cỏ mùa xuân, Giọt nắng bên thềm... Đó là liveshow đầu tiên của nhạc trẻ Việt Nam.
Đến liveshow Mỹ Linh cùng ban nhạc Anh Em mang tên Tóc Ngắn thành công không như mong đợi. Khán giả đến sân Lan Anh có vẻ thờ ơ, hoặc họ đang nuối tiếc thời Chị Tôi, Trên đỉnh Phù Vân , Hà Nội đêm trở gió rực
rỡ của Linh; hoặc họ chưa cảm được những giai điệu rất Tây của Anh Quân
và và Huy Tuấn. Âm thanh sân khấu khá hơn xưa, song vẫn còn nhiều
khuyết điểm. Mỹ Linh chưa thành công lớn cũng vì cô đã vi phạm nguyên
tắc vàng của việc làm liveshow: tuy mục đích là để quảng bá cho album
nhưng nghệ sĩ bao giờ cũng phải hát những bài quen thuộc từ những album
trước đó, hát những gì công chúng đã thuộc lòng. Tuy nhiên, khi ấy, Mỹ
Linh đang hào hứng với dòng nhạc mới, ban nhạc mới. Nhưng cô cũng được
nhiều hơn mất: thoả mãn những cảm hứng cá nhân, được thể nghiệm một
phong cách mới.
Hồng
Nhung chín chắn nhất trong những ca sĩ làm liveshow. Tính toán kỹ, chặt
chẽ, đặt mục đích từ thiện và ý nghĩa xã hội lên hàng đầu. Show của
Nhung không phải là một biến cố lớn, song tròn đầy, dễ chịu, ít lỗi.
Cũng như Thanh Lam và Mỹ Linh, sau liveshow, Hồng Nhung được nhiều. Cô
được một lượng công chúng chung thuỷ, được kinh nghiệm trình diễn, được
những mối quan hệ xã hội.
Lam
Trường và Phương Thanh tuy không dùng liveshow như chỗ để thi thố kỹ
thuật hay khắc dấu một thời kỳ nghệ thuật, nhưng họ vẫn thành công ở
việc củng cố tâm lý và ảnh hưởng của mình đối với những fan có sẵn. Hai
ca sĩ này đã làm show như một ngày hội bè bạn: những người bạn thân lên
hát chúc mừng; những bài hát thị trường đã thành hit một thời; những đổi
mới chút ít ở hình thức cũng như phong cách nghệ thuật. Trường thì ngả
một ít vào R&B, còn Thanh thì ghé vào hip-hop qua loa và họ hoàn
toàn thoả mãn về show diễn của mình.
Bây
giờ, nhiều ca sĩ mới tinh, vừa được biết đến trong một phạm vi hẹp, và
cái tên cũng chưa được bảo chứng chất lượng, đã lục đục chuẩn bị
liveshow. Có không ít trường hợp đáng nể hơn, là làm show liên tục từ
khi vô danh, làm đến khi nào người ta biết đến tên mình mới thôi!
Đa
số liveshow của các ca sĩ trẻ không có ý tưởng chương trình chặt chẽ.
Cũng đừng đổ lỗi hết cho người biên tập, vì đào đâu ra cho đủ những bài
hát đỉnh đã
gắn với tên tuổi ca sĩ để xây dựng một nhạc mục chặt chẽ. Tiện bài nào
thì hát bài đó, tiện đặt bài nào mở đầu hay kết thúc cũng vậy thôi, tiện
ai thì người đó làm khách mời. Có bao nhiêu công sức thì đổ vào việc
thay đổi trang phục, đu dây hoặc phóng mô tô. Có bao nhiêu tiền dành hết
cho đạo cụ rẻ tiền như búp bê hay con rối, vào máy phóng hình và pháo
bông. Âm thanh ánh sáng chỉ cần hù doạ là chính, vì đa phần là nhạc
playback và hát lipsync, cần gì cân chỉnh âm thanh tinh tế.
Quốc Bảo(Theo Sinh Viên)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét